Tình yêu và cà phê
Em đã từng đọc rất nhiều bài viết về cà phê, thực tế có mà lãng mạn cũng có. Người ta ví von cafe tương đồng với nhiều thứ trong cuộc đời.
Em cũng không biết nữa bởi cafe phê không phải thứ thức uống em yêu thích nên không quan tâm hay để ý lắm. Cho đến một hôm anh nói với em rằng ngày nào anh cũng uống cà phê không dưới một lần nhất là buổi sáng thì không thể thiếu được, thế là em viết entry này dành cho anh, người đàn ông cà phê của em.
Anh thích uống cà phê pha phin em biết rõ điều đó nhưng có bao giờ chính anh tự hỏi tại sao không? Anh sẽ nói rằng dĩ nhiên là bởi vì nó nguyên chất mình có thể tự pha theo gu riêng và đo lường uống bao nhiêu. Tình yêu cũng đơn giản như cà phê phin vậy thôi, chúng ta không thể thúc giục hay bắt ép nó nhanh hay chậm theo ý của mình, nếu muốn có một ly cà phê ngon chỉ còn cách chờ đợi. Có những thứ tình cảm đắng chát, sặc mùi đau khổ đày đọa nhau họ có thể yêu cái tôi hoặc tính sở hữu quá lớn đây chính là loại cà phê không đường anh ạ, loại cà phê này rất ít người uống được và nó có thật sự ngon không thì chính người uống thấu hiểu rõ. Có người uống vì họ quen cái lạ có người uống vì muốn tạo cho sự chú ý nơi người khác và có người uống vì thấy người ta uống nên bắt chước thế thôi.
Cũng có những tình cảm người ta lao vào nhau như thể không có nhau họ không sống nổi, ồn ào náo nhiệt và một thời gian sau họ xa nhau nhanh chóng cũng giống khi họ đến và lắm lúc tự hỏi lẽ nào ta đã từng yêu hoặc sao mình có thể yêu người như vậy nhỉ - đây chính là ly cà phê được uống vội vàng như một cốc nước chẳng kịp biết mùi vị nó ra làm sao. Ngược lại với điều em vừa nói có người lại yêu để đó, yêu cho có với người ta và mắt vẫn liếc tìm xem có đối tượng nào tốt hơn không. Một thời điểm nào đó khi tình yêu thoát trào, một là họ chia tay nhau hay là gắng gượng với thứ tình cảm nhàn nhạt, không vui cũng chẳng buồn đây là ly cà phê được uống quá chậm đến nỗi nó nguội người thì bỏ đi người thì tiếc nên thôi gắng gượng uống.
Cà phê có thể hâm nóng anh à, tình yêu cũng có thể hâm nóng bằng một đám cưới nhưng cà phê hâm lại mùi vị dĩ nhiên không như nguyên thủy và một cuộc hôn nhân không có tình yêu đủ mạnh thì hạnh phúc vẫn mãi là cái đèn treo trước gió. Đành rằng tình yêu phải hiện diện lãng mạn, hôm nay người ta có thể váy áo rực rỡ trong hôn lễ nhưng ngày mai người ta phải trút bộ cánh công chúa, hoàng tử đó để trở về đời thật và đối đầu với cuộc sống hiện tại. Tựa ly cà phê ngon là một ly cà phê có lượng đường ngọt vừa đủ nếu quá ngọt với những lãng mạn thì em tin chẳng thể uống nổi và như thế thì không còn là cà phê nữa.
Em đã từng đọc rất nhiều bài viết về cà phê, thực tế có mà lãng mạn cũng có. Người ta ví von cafe tương đồng với nhiều thứ trong cuộc đời.
Em cũng không biết nữa bởi cafe phê không phải thứ thức uống em yêu thích nên không quan tâm hay để ý lắm. Cho đến một hôm anh nói với em rằng ngày nào anh cũng uống cà phê không dưới một lần nhất là buổi sáng thì không thể thiếu được, thế là em viết entry này dành cho anh, người đàn ông cà phê của em.
Anh thích uống cà phê pha phin em biết rõ điều đó nhưng có bao giờ chính anh tự hỏi tại sao không? Anh sẽ nói rằng dĩ nhiên là bởi vì nó nguyên chất mình có thể tự pha theo gu riêng và đo lường uống bao nhiêu. Tình yêu cũng đơn giản như cà phê phin vậy thôi, chúng ta không thể thúc giục hay bắt ép nó nhanh hay chậm theo ý của mình, nếu muốn có một ly cà phê ngon chỉ còn cách chờ đợi. Có những thứ tình cảm đắng chát, sặc mùi đau khổ đày đọa nhau họ có thể yêu cái tôi hoặc tính sở hữu quá lớn đây chính là loại cà phê không đường anh ạ, loại cà phê này rất ít người uống được và nó có thật sự ngon không thì chính người uống thấu hiểu rõ. Có người uống vì họ quen cái lạ có người uống vì muốn tạo cho sự chú ý nơi người khác và có người uống vì thấy người ta uống nên bắt chước thế thôi.
Cũng có những tình cảm người ta lao vào nhau như thể không có nhau họ không sống nổi, ồn ào náo nhiệt và một thời gian sau họ xa nhau nhanh chóng cũng giống khi họ đến và lắm lúc tự hỏi lẽ nào ta đã từng yêu hoặc sao mình có thể yêu người như vậy nhỉ - đây chính là ly cà phê được uống vội vàng như một cốc nước chẳng kịp biết mùi vị nó ra làm sao. Ngược lại với điều em vừa nói có người lại yêu để đó, yêu cho có với người ta và mắt vẫn liếc tìm xem có đối tượng nào tốt hơn không. Một thời điểm nào đó khi tình yêu thoát trào, một là họ chia tay nhau hay là gắng gượng với thứ tình cảm nhàn nhạt, không vui cũng chẳng buồn đây là ly cà phê được uống quá chậm đến nỗi nó nguội người thì bỏ đi người thì tiếc nên thôi gắng gượng uống.
Cà phê có thể hâm nóng anh à, tình yêu cũng có thể hâm nóng bằng một đám cưới nhưng cà phê hâm lại mùi vị dĩ nhiên không như nguyên thủy và một cuộc hôn nhân không có tình yêu đủ mạnh thì hạnh phúc vẫn mãi là cái đèn treo trước gió. Đành rằng tình yêu phải hiện diện lãng mạn, hôm nay người ta có thể váy áo rực rỡ trong hôn lễ nhưng ngày mai người ta phải trút bộ cánh công chúa, hoàng tử đó để trở về đời thật và đối đầu với cuộc sống hiện tại. Tựa ly cà phê ngon là một ly cà phê có lượng đường ngọt vừa đủ nếu quá ngọt với những lãng mạn thì em tin chẳng thể uống nổi và như thế thì không còn là cà phê nữa.
Đăng nhận xét